Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

[ Cục Cưng ] Chương 9 : Tổng tài nổi bão



edit : Mai Như Ảnh
 beta : Tiểu Hồ Điệp
 nguồn :  http://olasontrang.blogspot.com/

----------
Sáu năm trước , người làm anh không khống chế nổi cảm xúc vẫn là người đàn bà kia.
" Phanh!". Phỉ Tước Sâm đi vào văn phòng tổng tài , đóng sầm cửa.
Ngay sau đó , anh hung hăng ngồi lên ghế da sau bàn làm việc , cả người nặng nề đè xuống bàn làm việc ấn nút kết nối điện thoại với bàn làm việc của thư kí: " Thư kí Chung , chú lập tức vào đây cho tôi."
Không đến một phút , Chung thư kí mồ hôi đầm đìa đi tới.
Nhìn đến sắc mặt khó coi của tổng tài , chú lĩnh tội đầu tiên :" Tổng tài , tôi vừa mới nhận được tin tức , Bạch Vũ Đồng đã trở lại nước."
" Tin tức của chú thật là nhanh." Phỉ Tước Sâm ngước mắt , tầm mắt giận dữ nhìn thẳng.
Nếu không phải hôm nay anh vừa vặn đi đến sân bay gặp Vũ Đồng , chẳng phải anh đã làm cho người đàn bà xảo quyệt kia lại chạy trốn hay sao?
Sáu năm , vô luận như thế nào dù có nghiêng trời lệch đất lấy từng tấc đất của thổ địa cũng phải tìm bằng được nàng nhưng không thấy. Mỗi một lần có chút tin tức thì nàng lại giống như lần trước bốc hơi khỏi trái đất , làm cho người anh như bị nàng đùa giỡn , đùa giỡn đến nỗi xung quanh anh lửa giận mà bốc lên.
Lời nói của anh rõ ràng là châm chọc , thư kí Chung trán toát mồ hôi lạnh , miệng ngập ngừng , cũng không dám đáp lời lại.
" reng reng reng ……." điện thoại của Phỉ Tước Sâm vang lên.
Anh lại trừng mắt liếc thư kí Chung một cái , mời lấy điện thoại di động ra , vừa thấy số điện thoại , vẻ mặt đang không tốt có chút niềm nở.
Bấm nút trả lời điện thoại --------
" Tìm được rồi sao?" Anh bình tĩnh thấp giọng hỏi , âm điệu kia có chút giống uy hiếp.
" Tìm được rồi."
" Tốt lắm , đem danh sách cất kỹ , tôi lập tức đến." Tiếng nói của anh có chút đè thấp , chỉ có người trong điện thoại mới có thể nghe thấy.
Thư kí Chung có chút nghi ngờ nhìn tổng tài cẩn thận nghe điện thoại , dường như chưa từng gặp qua tổng tài có bộ dạng thận trọng như vậy.
Trò chuyện chấm dứt , Phỉ Tước Sâm trong mắt xẹt qua tia kỳ quái.
Bạch Vũ Đồng , lúc này đây , xem cô thoát khỏi Ngũ Chỉ Sơn* của tôi như thế nào?
……………
Buổi đêm , ánh trăng trời xuyên qua các đám mây chiếu ánh sáng vào vườn hoa , mông lung bao phủ cả một khu vực.
Xuyên qua rèm cửa sổ , hất tới phòng Vũ Đồng.
Trên giường , Vũ Đồng buồn ngủ say sưa lật người , tay không ý thức để ra khỏi giường.
Nàng hô hấp chậm .
Bỗng dưng , nàng cảm giác một cỗ uy hiếp tới gần , thức tỉnh cơn buồn ngủ của nàng.
" Ai? !" Nàng mở choàng mắt , từ trên giường nhảy xuống , mắt buồn ngủ lập tức tỉnh táo nhìn về phía cửa sổ.
Ngoài bên kia , là một tiểu ban công.
Rèm cửa sổ nhẹ nhàng lay động trong gió đêm , nơi đó không có động tĩnh gì.
Vũ Đồng không dám thở mạnh , nhẹ nhàng bước xuống giường , từng bước từng bước một hướng cửa sổ mà đi đến.
" Ai?" Lúc này đây , giọng nói của nàng có chút giảm thấp.
Nhưng không có động tĩnh.
Nàng căng thẳng , âm thầm thở ra một hơi , nàng nhẹ nhàng thở dài.
Có lẽ là do bản thân mình suy diễn nhiều quá rồi
Nhưng mà ………
" Sáu năm không gặp !"
Một tiếng nói trầm thấp , quen thuộc đến nỗi mỗi đêm đều bị giọng nói này làm cho nàng mồ hôi lạnh tỉnh giấc .
chú thích :
Núi Ngũ Chỉ : một nhóm 5 ngọn núi ở địa cấp thị Ngũ Chỉ Sơn. Đây là núi cao nhất đảo Hải Nam, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét