Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011

[ Cục Cưng ] chương 4 : Cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ

* * *
edit : Khuynh Nhi
beta :  Tiểu Hồ Điệp

* * *
Văn phòng tổng tài Thiên Vũ tập đoàn....
Phỉ Tước Sâm đem phần văn kiện cuối cùng khép lại, ngước mắt nhìn Chung thư kí 40 tuổi bình thản nói:" Xong rồi, văn kiện khẩn cấp tôi đã xử lý hết rồi, kế tiếp tôi muốn nghỉ ngơi 1 lát."
"Dạ, tổng tài! Đây là vé máy bay đã đặt!" Chung thư kí hai tay cầm vé máy bay đưa tới.
Phỉ Tước Sâm tiếp nhận vé máy bay, một nụ cười bất đắc dĩ hiện lên ở khoé môi.
"Chú Chung , lúc tôi không có ở đây, việc trong công ty nhờ cả vào chú".
"Tôi chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình! Tổng tài, hết thảy đều đã chuẩn bị thoả đáng, chỉ còn chờ tổng tài ra lệnh là sẽ đi tới nước xxx ngay".
"  Dạ."



Anh hài lòng gật gật đầu, rất nhanh liền rời khỏi phòng làm việc.
Nghĩ đến rất nhanh sẽ có thể bắt được người phụ nữ kia, bước chân của anh càng lúc càng nhanh hơn.
Chính là, anh không có phát hiện ra , trong mắt mình trừ bỏ phẫn hận, còn có thêm 1 tia khẩn cấp.
  Chú Chung  nhìn thân ảnh đi nhanh như bay của anh, nhẹ nhàng thở dài:" Ai,....tổng tài cho đến khi nào mới có thể tìm được hạnh phúc của chính mình đây? Bạch tiểu thư....Ai~~~~~~~.
Trên xa lộ cao tốc bằng phẳng, 1 chiếc Limousine thuận lợi lướt đi. Trên xe, Phỉ Tước Sâm hơi híp mắt lại.
Cảnh sắc ven đường không ngừng xẹt qua......
Đột nhiên, phần đầu xe hơi phát ra 1 trận phốc phốc tiếng vang, khiến cho bánh xe đột ngột ngừng lại.
Người trong xe đang gấp rút đi về phía trước bị bất ngờ, liền sau đó tất cả đều dừng lại.
Phỉ Tước Sâm mở to hai mắt, nhíu mày:" Chuyện gì xảy ra?"
Lái xe đổ đầy mồ hôi lạnh nói:" Tổng tài, hình như....hình như là xe bị trục trặc rồi."
Thảm, phía sau trục trặc, tổng tài nhất định sẽ trách cứ.
"Trục trặc?!?" Quả nhiên, Tiếng nói của Phỉ Tước Sâm bắt đầu trở nên lạnh lẽo, âm trầm.
"Vâng....Đúng vậy, tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho....."
"Không cần" Phí Tước Sâm ngắt ngang lời nói của lái xe, anh nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn tới nhìn lui chiếc xe, anh suy nghĩ một chút sau đó bước xuống xe.
"Tổng tài, ngài đây là...." Lái xe không hiểu.
Nhưng mà, Phí Tước Sâm lại không để ý đến lái xe
Anh nhìn bên ngoài nếu như đợi công ty phái xe lại đây khẳng đinh sẽ không kịp.
"Đem hành lý lấy ra luôn!" Anh hạ lệnh.
Lái xe không thể hiểu được suy nghĩ của anh nhưng vẫn không dám hỏi nhiều, chạy nhanh ra sau xe lấy hành lý ra.
Phỉ Tước Sâm đứng ở ven đường, thân thủ mạnh mẽ ngăn cản 1 chiếc taxi.
Tài xế taxi nhìn đến ở phía ngoài có người chặn xe, sợ tới mức nhanh chóng đạp mạnh phanh xe lại, quay cửa kính xe xuống, ngay lập tức từ miệng bật ra một câu mắng chửi:" Cậu giở trò quỷ gì thế? Chẳng lẽ cậu không biết ở đây cấm dừng xe đón khách à? thật sự là muốn...."
Từ "Chết" chưa kịp nói ra khỏi miệng, trước mắt đột nhiên xuất hiện 1 chồng tiền mặt làm tài xế taxi choáng váng.
"Chở tôi đi sân bay ngay bây giờ, số tiền này sẽ là của anh" Phỉ Tước Sâm đi đến bên cạnh cửa kính xe, tiền mặt bay bay trong gió, mới tinh tươm.
Tài xế taxi trừng mắt nhìn muốn xác định là mình không phải đang nằm mơ.
Ông trời ạ! nhiều tiền như vậy...đủ cho hắn sống 1 năm rồi.
"Thành giao!"
Đúng lúc này, từ hướng ngược lại, 1 chiếc taxi khác nhẹ nhàng lướt qua....
* * *
* * *

2 nhận xét: