Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

[ Cục Cưng ] chương 5 : Truy đuổi trên xa lộ

Edit : Khuynh Nhi

Beta : Mai Như Ảnh

........................

Trên taxi, Bạch Vũ Đồng đem cái áo khoát nhỏ mỏng manh phủ lên, che chắn cho đứa con nhỏ đang ngủ ngay cạnh cô.

Tiểu suất ca vùi đầu ở lưng áo mẹ chà chà, có điểm đáng yêu nói:" Me. tiểu Bạch, về đến nhà thì đánh thức Tuấn Tuấn nha~~~, Tuấn Tuấn muốn cùng cậu "Bồ câu đưa tin" chơi đùa"

" Được, ngoan ngoãn nằm ngủ đi". Bạch Vũ Đồng thương yêu hôn lên trán của con trai, trấn an con giấc ngủ của con.

Cảm giác được gió ở ngoài thổi vào cửa xe rất mát, cô điều khiển xe chạy chậm lại, cửa kính xe Cerrada từ từ hạ xuống....(KN:chả có bít cerrada là cái giống gì?*chạy ra góc ngồi vẽ vẽ* =(( =((   ... )

Nhưng cô không có phát hiện ngay trong nháy mắt này...

Phỉ Tước Sâm vừa ngẩng đầu, đột nhiên thấy 1 chiếc xe từ từ chạy lại gần, thấp thoáng bóng dáng ai đó làm anh phấn chấn:" Bạch Vũ Đồng?!"

Là cô?! là nữ nhân mà anh đang chuẩn bị đi đến nước xxx bắt về!  (KN: trong bản cv có 2 chữ x thui nhưng tar là tar thích để 3 chữ cơ...~~~^_^~~~ AT:mụi dê qá! =(( KN: tỷ qá khen! =;)

Tại sao cô lại xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ....

Trong đầu nhanh chóng chuyển đông 1 vòng, anh dường như suy nghĩ đến 1 phương hướng, trong lòng hình thành nên 1 suy đoán.

Nhìn chiếc taxi của cô dần dần lướt qua chiếc Mercedes - Benz mình đang ngồi....

Anh không kịp suy nghĩ nhiều, theo bản năng liền nhanh chân đuổi theo...

"Bạch Vũ Đồng..."Anh lướt gió, trên trán gân xanh từng sợi, từng sợi nổi lên, dùng tất cả sức lực lái xe với tốc độ nhanh nhất đuổi theo.

Dần dần khoảng cách được kéo gần lại, Bạch Vũ Đồng chấn động.

Hình như có người gọi mình?

Hơn nữa thanh âm kia...Giống như cái thanh âm luôn xuất hiện trong những giấc mộng lúc đêm khuya của cô, càng nghe nó càng khiến cô cảm thấy đau lòng hơn.

Lắc lắc đầu, cô phủ nhận ý nghĩ của chính mình, nhất định là bản thân mình đã nghe lầm..

Taxi ở phía sau, trên đường lớn, Phỉ Tước Sâm cố hết sức điên cuồng mà đuổi theo...Nhưng mà, chiếc xe trước mặt lại chưa từng giảm tốc độ xuống, Anh chỉ có thể phí công vô lực mà tuỳ ý chiếc xe đằng trước và taxi càng ngày càng kéo dài khoảng cách.

"Bạch Vũ Đồng...Dừng lại!"

Chết tiệt, khoảng cách càng ngày càng xa rồi, hơn nữa, bởi vì đang ở trên xa lộ mà anh lại chạy như điên, làm cho xa lộ trở nên thập phần rối loạn.

" tin..tin..tin..."

Trên đường, các xe khác bắt đầu phát ra tiếng cảnh cáo, khiển trách xe anh.

Có nhiều người, xuống xe chửi rủa:"Con mẹ nó! Mày muốn chết à!        (KN: âx da!lâu lâu mới có được 1 câu chửi, phải chém cho nó hoành trág tý..cơ mà nó ngắn qá!chả còn gì để chém..hic AT:)

Tài xế để ý đến tình hình giao thông không được ổn định như bình thường cho lắm, anh ta nhìn nhìn kính xe, cảm thấy rất kì quái, liền hỏi:" Tiểu thư, phía sau hình như có người đuổi theo cô? Có phải là bằng hữu của cô không?"

Bạch Vũ Đồng sửng sốt.

Cô vừa mới về nước, trừ bỏ đệ đệ, cô cơ hồ không có bất cứ bằng hữu nào cả, mà cho dù là có, cô cũng sẽ không đi liên hệ với người ta.

"Tiểu thư, cô nhìn rõ lại xem, người kia cô thật sự không nhận thức sao?" Tài xế taxi nhìn 1 chút trong kính, xe của Phỉ Tước Sâm thật sự là đang đuổi theo xe của anh ta.

Vũ Đồng theo ý thức định lắc đầu nói là không thể nào có khả năng đó, nhưng bất chợt lại nghe loáng thoáng thấy thật sự có người đang gọi tên mình:" Bạch Vũ Đồng...."

"..."

Thật sự là đang gọi cô!

2 nhận xét: